non au pessimisme
je ne veux pas froncer les sourcils et me dire que demain ce sera un jour où les gens vont se dresser les uns contre les autres
je veux que demain soit un jour comme les autres jours,sans problèmes,sans cris et sans larmes
je veux croire encore aux miracles et je crâne dès cet instant
je veux que demain soit un jour comme les autres jours,sans problèmes,sans cris et sans larmes
je veux croire encore aux miracles et je crâne dès cet instant
5 Comments:
Moi aussi je veux que demain soit un jour ou les gens se rendent compte qu'ils ne vont pas profiter de la guerre. Je vais rever de ca.
Comme je suis loin, je ne comprends pas trop ce qui se passe.Demain c'est donc aujourd'hui. Il y a des manifestations? Pourquoi? J'espère que tout se passera bien...
il n'y aura pas de guerre.bonjour margaret
oui jo il y a eu des manifestations,mais tout est calme maintenant.rien de grave jusqu'à maintenant. dieu merci.la guerre civile est écartée.heureusement.
du moins pour le moment.
đồng tâm
game mu
cho thuê nhà trọ
cho thuê phòng trọ
nhac san cuc manh
số điện thoại tư vấn pháp luật miễn phí
văn phòng luật
tổng đài tư vấn pháp luật
dịch vụ thành lập công ty trọn gói
http://we-cooking.com/
chém giókhông có đánh chết, nghe được Hồ điệp cốc đệ tử bình thường đều cười lớn, giống như là đang cười nàng vậy, trong tay nàng lúc này lại ngưng tụ hàn băng công kích về phía Nhạc Thành.
Mà lúc này, Triệu Hoa đã dùng đến tam thành lực lượng, chung quanh vài trăm thước đều xuất hiện hàn băng đấu khí bao phủ, đừng nói là một người bình thường muốn tránh thoát, cho dù là ba tinh đấu tông cũng không thể tránh né được.
Hàn băng đấu khí làm cho chung quanh rét lạnh, lúc này đệ tử Hồ điệp cốc đều nhìn hắc bào thanh niên mà mồ hôi lạnh chảy ra, nếu không có gì ngoài ý muốn, hắc bào thanh niên này xem như chết chắc rồi, lần này tuyệt đối là không có vận may nữa.
- Ai, ta cũng vô năng vô lực.
Dương Tú Tú nhìn Nhạc Thành, sắc mặt cũng bất đắc dĩ vô cùng.
- Cứu mạng.
Nhạc Thành như cũ tiếp tục hướng về phía Triệu Hoa chạy tới, công kích của Triệu Hao cách Nhạc Thành không đến mấy thước. Chính là mọi người không có nhìn thấy khóe miệng Nhạc Thành nồi lên một tia mỉm cười, trên người mơ hồ có kim mang tràn ngập.
Post a Comment
<< Home